Matthew! Anh là ai
- Trầm Hương
- Jul 8, 2019
- 3 min read

Hôm nay tôi đang đi đứng tại biển hồ Galilea. Hương gió, mặt biển gơn sóng, ánh nắng gay gắt. Cảm giác gần hơn, như được sống lại một thời mà tiếng gọi của Thầy Giêsu đã biến đổi đời của những ai dám “từ bỏ” chính mình để theo Người.
Hình ảnh Matthew dựa vào bối cảnh lịch sử và những chú giải trong Kinh thánh: Một người thu thuế. Một tên làm việc cho chính quyền Roma, kẻ thù của dân Do Thái. Một kẻ tham lam ‘rút máu” của dân tộc mình, thu thêm tiền của người dân để bỏ riêng vào túi. Một thằng đáng ghét mà chẳng ai muốn có bất cứ một liên hệ gì với. Eo ơi, có điều gì đó cô đơn đến rợn người.
“Matthew! Ông có vui không? Ông chọn sống thế ư? Ông nghĩ gì?”
“Tôi không muốn vậy. Nhưng tôi là chủ gia đình. Tôi cần tiền để chu cấp cho người thân của mình.”
“Nhưng ông cũng được trả lương mà, hà tất phải lấy thêm?”
“Sao biết tôi thu quá mức? Hồi nào? Lý do gì tôi làm vậy?”
“Người ta bảo vậy. Mà không phải vậy sao?”
“Xã hội này là vậy. Tôi không làm vậy, người khác cũng làm. Tôi dùng tiền đó để giúp nhiều người khác. Tôi có lý do của mình khi làm vậy.’
Cũng biển hồ hôm nay, có lẽ rất nhiều lần từ xa Chúa Giesu đã để mắt đến Matthew. Người nhìn thấy ánh mắt cô đơn, cái nhìn xa xăm của Matthew. Người cảm được cái se lạnh, bị đẩy ra khỏi nhịp sống, của kẻ bị quay lưng. Chúa hiểu nổi day dứt và đồng thời biết được bên trong nội tâm của Matthew đang gơn sóng. Ông ta đang chiến đấu với hai tiếng gọi mà xem chừng ra bên nào ông cũng muốn nắm giữ. Nhưng dù thế nào thì mọi quyết định vẫn là từ Matthew.
Ông có muốn đổi đời không? Có muốn từ bỏ những vinh quang đang có không? Tuỳ ở ông.
Chẳng biết đã bao lâu, mấy lần ánh mắt của Matthew chạm vào mắt Chúa? Chợt một hôm, Người bước đến gần và khi đủ để tiếng nói của mình khiến ông bừng tĩnh. Người lên tiếng:
“Matthew hãy theo Thầy!”
Biển luôn mang lại cho tôi nhiều cảm súc của yêu thương, đặc biệt khi nghĩ về Thầy Giêsu. Từ bờ biển nhìn ra khơi, ánh mắt Người biểu lộ sự quan tâm chăm sóc; nhìn vô trong thành đô nơi đông đúc dân chúng cũng là từ tâm xuyên thấu chiều dài nội tâm của từng người.
Nhìn lại hành động đứng phất dậy, bước chân vội vã theo tiếng gọi. Tôi thấy Matthew đã cảm được một tình thương vô bờ bến sau nhiều ngày thinh lặng “trò chuyện” với Thầy Giesu.
Lặng một chút giữa những xúc cảm này, tôi thấy chính mình trong nổi khát khao đổi đời nhưng vẫn phân vân vì muôn ngàn trói buộc của một thế lực ngược lại với những gì Giesu dạy.
“Phải bỏ xuống thôi. Tôi không muốn là kẻ ở trong mơ nhưng cần phải thay đổi để biến giấc mơ của mình thành sự thật.”
Con đường theo Người có nắng mưa, những mời gọi, thăng trầm luôn làm con dao động. Xin giúp và thêm sức để con có thể can đảm bước theo Người. Có Người bên cạnh không có nghĩa là những hệ luỵ, gian khó sẽ được cất nhắc. Nhưng con tin chỉ cần có Người ở cùng, con sẽ đủ sức bước qua và tiến về phía trước.
Con không muốn đời mãi ủ rũ, là bản tình ca mơ mơ hồ hồ. Mỗi giây phút được thở, được sống, con cần phải biết trân quý, sống xứng đáng với tình yêu và lòng bao dung của Người.
Biển hồ phút giây này êm ả quá. Từng bước từng bước con đi bên Người. Giesu của con.
Giesu là thật. He is REAL! Ngay cả một đứa trẻ cũng nhận ra. Điều quan trọng hôm nay không phải là than khóc vì lỗi phạm. Càng không phải mơ hồ tự vấn “tôi có nghe tiếng gọi của Người”, mà là tôi có dám thay đổi, dám buông xuống, dám từ bỏ, dám đứng phất dậy mà lên đường theo Người hay không?
Lựa chọn thế nào? Mãi mãi vẫn là thách đố của mỗi người. Cho dù quyết định rồi, vẫn phải tiếp tục chiến đấu để có thể đi trọn con đường đã chọn. Đến cuối cùng trận chiến này tôi đứng về bên nào? Tuỳ ở tự do lựa chọn của mỗi người, của chính tôi.
Như lởi vị linh mục trẻ hôm nào trong Thánh lễ Misa buổi sớm mai: “Đừng để đời mình mãi chỉ là những giấc mơ chưa trọn. Hãy biến nó thành hành động.”
Hèn Mọn, Jul 03/2019




Comments