top of page

Tình Ngài

  • Writer: Trầm Hương
    Trầm Hương
  • Mar 30, 2022
  • 3 min read


Trời xanh êm đềm đầy nắng ấm, Ngoài kia muôn chim đua hót, Hương hoa ngạt ngào ngây ngất. Mưa đã tạnh, gió đã dừng. Con gái yêu dấu hỡi, Đứng lên nào, ta cùng bước. Trời xanh cao thẳm ngút ngàn Khôn ví diệu vời thay tình Ngài Con nào sao hiểu thấu Phàm nhân là chi, được bảo bọc, yêu thương đến nhường này Gối chạm đất cuối đầu phủ phục Ân tình Ngài trả sao cho xứng. Trao lại mọi sự thuộc về Ngài, Phần con, xin mỗi tình yêu và ân sủng. Nguyện được đồng sánh bước Bên Cha mọi ngày trong đời con. Thế đã quá đủ! Con gái yêu dấu hỡi, Nũng nịu đến thế à? Nhưng Ta vui. Đi thôi! Cha ơi, thế nào mới là yêu? Nơi đây an bình, ngập tiếng cười. Có trăng sao dệt vần thơ cho đời. Thế nhưng, một góc nào đó giữa vòm trời, Dòng người hốt hoảng, nước mắt tuôn tràn. Chiến tranh, loạn lạc, mất người thân. Nghĩa yêu thương sao có thể tỏ tường? Cha ơi, con gái chẳng hiểu thấu. Tình huyền nhiệm. Tri thức Ngài quá siêu phàm, Con không sao vươn tới. Sao có thể bảo, Sâu thẩm nơi những quà tặng Đan xen giữa bao lần Hớn hở đón nhận Cả thoái thoát chối từ Cha kỳ cục thiệt đó Sao lại trao ban cả những điều con chẳng ưa, chẳng muốn. Vẫn câu nói ấy: "Việc Cha làm hôm nay con chưa hiểu. Hãy nhận lấy, vì nếu không nước trời không thể vào. Trời cao xanh thẳm ngàn mây Con nào hiểu thấu tình Người thương trao. Vì tốt cho con! Vì tốt cho con đó thôi! Nào ai thấu, nổi đau nghẹn ngào Tim nhói đau tự nơi Cha. Vì yêu! Chỉ vì yêu. Hồn tôi hỡi! Hãy chúc tụng Chúa đi Muôn ngàn đời xin tán tụng danh thánh Ngài. Tạ ơn vì ân tình xót thương sâu thẳm Tạ ơn những điều Cha nhất quyết không cho Chính bởi vì Yêu. Sao con có thể huyênh hoang lòng nhân từ Cha, Khi hình dung bản thân như chiếc bình sứ bị vỡ vụn. Trong tay Cha, được nâng niu, được vuốt ve vỗ về. Nứt sâu đến thế, Vỡ vụn cả rồi, Khi cả người con co quắp đau đớn Ruột gan nóng bỏng Bởi sức nóng từ chất lỏng làm keo dán từ vàng ròng, Bởi sức nóng tự lò nung. Phải vậy thôi, Nếu không sao chữa lành vết thương. Khi ấy, Cha khá gì hơn con chứ. Đôi bàn tay Cha run Tim Cha bị bóp nghẽn đến bật máu. Sau "cơn mưa" cuộc đời. Qua những lần được tôi luyện, Nhận ra mình đẹp hơn cả trước đó. Hớn hở dâng lời tạ ơn là điều duy nhất con đây khát khao . Nhưng Cha ơi, Đi qua ngần ấy những chặng đời. Con mới nếm cảm được. Nhưng còn người anh em con Lúc này đây, Nói sao về lượng hải hà của Cha chứ? Con không biết. Con chẳng hiểu. Bên Cha hôm nay, Giọt nước mắt đông đầy nơi khoé mắt Cha, Sức nóng từ bàn tay Cha đang nắm lấy con, Đôi môi miến chặt không nói nên lời của Cha Tất cả có ý gì? Ân sủng được nhận lãnh Lòng biết ơn dâng tràn Nếm hưởng hương vị tình yêu Lần nữa có tiếng thầm thì

Con gái yêu hỡi, Đứng lên nào, cùng Ta bước nhé. Đường trước mắt con chẳng rỏ lối đi Tình Cha quá huyền nhiệm Con chẳng sao dò hết Thế nhưng, Con hiểu, tình con là hạt cát nhỏ Lòng xót thương Cha đại dương mênh mông chẳng sánh bằng. Cứ vững tin và bước bên Cha thôi. Cha yêu hỡi, Ân sủng và tình yêu Cha dư tràn Thấm đượm và lan toả đến muôn đời con cháu. Trao trong tay Cha tất cả. Có ân sủng Người, con ắt biết nên làm gì khi thời khắc đến. Ở trong Cha, cùng với Cha Con tín thác muôn người thân yêu Toàn thể nhân loại Ước gì hoà bình Tình yêu Ân sủng Cha Luôn được đón nhận

Hèn Mọn

Mùa Chay 2022-

Trong tâm tình biết ơn, đồng cảm với Bạn Chí Ái Giêsu

Commentaires


bottom of page