top of page

TÌNH YÊU & VƯỜN HỒNG KHÔNG GAI

  • Writer: Trầm Hương
    Trầm Hương
  • Oct 20, 2018
  • 4 min read

Updated: Oct 22, 2018



Hôm nay, Cha linh hướng đưa chúng tôi đi Assisi, kính viếng hai vị thánh thời danh: PHANXICO Thành ASSISI & CLARA (tôi biết rất it về hai vi thánh này. Dù rằng trong tim, gia tôi luôn mang sự biết ơn qua việc giúp đỡ của Cha Anphong Đức và Mẹ Minh Clara, tu hai dòng Phanxico và Clara ở Thủ Đức Viêt Nam).

Chuyện về hai vị thánh này thì ai cũng có thể tìm đọc được trên mạng và sách báo hay phim ảnh, tôi không muốn quá chi tiết. Chỉ xin được viết xuống những điểm bản thân được đánh động nhất.

Thánh Phanxico Assisi, Italy, còn gọi là Thánh Phanxico khó khăn. Ông là môt người sáng lập dòng Anh Em Hèn Mọn (Order of Friars Minor).

Dĩ nhiên, như nhiều thánh nhân khác, thánh Phanxico Assisi gặp rất nhiều thử thách, khó khăn và cám dỗ trong việc thi hánh sứ vụ. Rao giảng chẳng ai thèm nghe, Ngài đành nói chuyện với muôn thú. Để có thể chống trả với ma quỷ, Ngài lao mình vào những bụi hồng đầy gai ngoài vườn với hy vọng, sự đau đớn từ những chiếc gai trên cánh hoa hồng sẽ giúp Ngài thức tĩnh. Mầu nhiệm thay, bàn tay gìn giữ người tôi tớ Chúa yêu, gai trên các nhành hồng đã không còn, có chăng là chan hòa hương thơm ngào ngạt, làm đê mê lòng người từ những đóa hồng xinh đẹp ấy. Vui sướng thay, trong Chúa, tưởng chừng phải đớn đau, lại trở nên êm dịu ngọt ngào.

Thánh Phanxico Assisi sống trọn với ba lời khấn (chúng ta có thể nhìn thấy trọn vẹn ý nghĩa qua các bức tranh được vẽ trong Thánh Đường).

-Vâng phục: hình người ngồi che miêng. Ngụ ý: Phải biết làm chủ đôi tai, miệng của minh.

-Khó nghèo: Bức ảnh có hình người đàn ông bị ném đã, dưói chân có những cây gai. Ngụ ý: Đời sống này sẽ khiến ông bị người đời khinh chê, xa lánh.

-Khiết tịnh: Sống đôc thân để trọn vẹn hiến thân cho Chúa trong việc thi hành sứ mệnh

Ngài thà bị mù còn hơn là không chiêm ngắm đuọc sự đau khổ của Chúa. Vì mộng ước này, mà thánh Phanxico đã được mối dây liên lạc khá mật thiết với Thiên Chúa.

"Kinh Hòa Bình" chính là lời nguyện cầu của thánh nhân.

Lạy Chúa từ nhân,

Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người.

Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa

Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù, Ðem thứ tha vào nơi lăng nhục

Ðem an hoà vào nơi tranh chấp, Ðem chân lý vào chốn lỗi lầm.

Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng,

Ðể con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.

Lạy Chúa xin hãy dạy con:

Tìm an ủi người hơn được người ủi an, Tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết

Tìm yêu mến người hơn được người mến yêu. Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh,

Chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân, Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ,

Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời. Ôi Thần Linh thánh ái xin mở rộng lòng con,

Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí ơn an bình.

Trong lúc viết tâm tình, tôi lại lẫn lộn và tệ hơn đã tưởng nhầm Thánh Phanxico Assisi và Phanxico Xavier là một người. Cám ơn các chị em trong cộng đoàn đã luôn thương yêu và nhắc nhở em (Đây cũng là lý do làm tôi đau đầu mỗi khi nghĩ đến việc có nên quay về lại cộng đoàn ở gần nhà, nơi tôi đang ở để sinh hoạt hay phải lái xe lên cả tiếng đến cộng đoàn OLL).

Thành Assisi khó đi, đoán chừng 45 độ dốc, doan duong kha dài. Mat duong, lại được lót gach khoảng nhỏ hơn bàn chân tôi (size 6) hơi cong chút phía trên mặt. Không cẩn thận, té ngã như chơi. Bọn tôi, đi đàng sau mà e ngại Cha già quá chừng. Tuy nói là sau khi mỗ, đã khỏe hẳn, đi "còn nhanh hơn trước"(Cha nói thế). Nhưng lam sao mà có thể so với người hoàn toàn khỏe được chứ. Ngài mà trượt té thì...Buòn vô cùng. Nhanh chân, cô bé SL trong nhóm, bước nhanh hơn đến bên và ôm lấy tay Cha. Nhìn hai người sánh bước, tôi cười thầm: “Hai Cha Con đi bên nhau, hạnh phúc quá nhỉ." Không biết vì quen biết gần 28 năm, thời gian cũng khá lâu, hay vì Ngài đặc biệt có đời sống chiêm niệm, im lặng cầu nguyện giúp con người biết đọc tâm tư người khác. Cho nên về sau, khi có dịp Cha cười bảo: "Nó đâu phải thường gì Cha, chỉ là sợ rủi Cha có bị gì thì tiêu tan chuyến đi hành hương....." Mấy đứa tôi, đứa nào đứa náy ngồi im, mắt trợn lên không dám liếc nhau (Cha nói đúng quá mà...). Nhưng nói vậy thôi, Ngài biết chúng con cũng thương Cha lắm lắm.

Lạy Chúa, đã bao lần con đã không biết làm chủ lấy đôi tai, và miệng lưỡi của mình. Thay vì dùng nó để nghe những điều hay lẽ phải, để nói những điều đẹp lòng Chúa, thì con làm ngược lại. Xin tha thứ và ban cho con ơn biết control lấy miệng lưỡi và đôi tai này.

Ky niem hanh huong Chau Au- Viet ngay 06/22/2017

Trầm Hương

Comentarios


bottom of page